Thiếu thời: khoảng 978 – 1028 Zoë_Porphyrogenita

Zoë là một trong số ít nữ hoàng Đông La Mã trở thành Porphyrogenita,[1] hay "sinh ra trong màu áo tía" (có nghĩa là, sinh ra đã đủ tư cách làm hoàng đế). Bà là con gái thứ hai của Konstantinos VIIIHoàng hậu Helena.[2] Cha bà trở thành đồng hoàng đế vào năm 962 và hoàng đế duy nhất vào năm 1025.[3] Thời kỳ hoàng đế độc tôn của ông chỉ kéo dài chưa đầy ba năm từ ngày 15 tháng 12 năm 1025 đến ngày 15 tháng 11 năm 1028.[2]

Với thân phận công chúa bà được coi là ứng cử viên sáng giá để trở thành vợ Hoàng đế La Mã Thần thánh Otto III vào năm 996.[4] Năm 1001, một đoàn sứ thần do Tổng giám mục MilanArnulf dẫn đầu đảm nhận việc tuyển chọn một trong ba cô con gái của Konstantinos gả cho Otto.[5] Vì chị cả Eudocia bị chứng đậu mùa làm biến dạng khuôn mặt, còn em út Theodora dung mạo rất đỗi tầm thường, Arnulf đã quyết định chọn Zoë mới 23 tuổi đẹp người đẹp nết được sự đồng ý của Basileios II.[1] Tháng Giêng năm 1002, bà đi cùng Arnulf trở lại đất Ý, họ vừa cập bến thành Bari thì hay tin Otto III đã qua đời nên đành quay về nhà.[1] Một cơ hội khác lóe lên vào năm 1028 khi đoàn sứ thần Đế quốc La Mã Thần thánh đặt chân đến Constantinopolis thỉnh cầu hôn ước. Konstantinos VIII và Zoë lúc này đang độ tuổi trung niên liền cự tuyệt lời đề nghị khi họ phát hiện chú rể tương lai Heinrich, con của Konrad II chỉ mới lên mười.[6]

Lo sợ trước viễn cảnh kết thân với những dòng tộc khác. Basileios II đã cấm cháu gái mình lấy bất kỳ ai thuộc giới quý tộc Đông La Mã cho đến cuối đời.[7] Do đó, Zoë phải sống thầm lặng trong chốn khuê phòng gynaeceum[6] tới lúc tình hình thay đổi đã đẩy bà vào trọng tâm của những cuộc tranh đấu cung đình.[8] Chú rể tiềm năng đầu tiên mà Zoë nhắm đến chính là nhà quý tộc lẫy lừng Konstantinos Dalassenos, cựu dux (công tước) thành Antiochia.[9] Về sau bà bỏ Dalassenos đổi sang cặp với Romanos III Argyros, đô trưởng thành Constantinopolis.[7] Dù là anh em họ thứ ba,[10] cả hai vẫn cử hành hôn lễ vào ngày 10 tháng 11 năm 1028 tại giáo đường trong cung và đến ngày 12 tháng 11 thì ung dung trên ngôi vị hoàng đế.[11]